Sau những chiến dịch xóa mù chữ đầu tiên trong giai đoạn 1940 -1947 và 1971-1982, các chương trình xóa mù chữ chức năng đã được xây dựng để thúc đẩy người lớn biết chữ. Thái lan đã khởi sướng xây dựng TTHTCĐ vào năm 1972 để thúc đẩy thói quen đọc sách, củng cố kỹ năng đọc cho người mới biết chữ.

Đa số người dân Thái sống ở các vùng nông thôn yêu văn nghệ và các sinh hoạt mang tính cộng đồng. Trong các cuộc thảo thảo luận về chính trị, xã hội, kinh tế và các vấn đề lên quan đến cá nhân. Họ đã học được cách giải quyết vấn đề của họ bằng cách chia sẻ kinh nghiệm và kiến thức họ có. Một số trung tâm đọc ở làng đã dần dần phát triển thành các trung tâm học tập cộng đồng. Do đó, các nhà giáo dục người lớn Thái khởi xướng ý tưởng về việc thành lập một TTHTCĐ vào năm 1982 bằng cách thành lập TT HTCĐ ở khu vực miền núi. Ban đầu các Trung tâm này phục vụ như là một trung tâm học tập, một diễn đàn cộng đồng, trung tâm đào tạo cộng đồng, trung tâm đọc công cộng phối hợp để phát triển cộng đồng.

Ngoài ra, TTHTCĐ cũng cung cấp một địa điểm để tiến hành các cuộc họp công cộng và các cuộc tụ họp xã hội. TTHTCĐ thuộc về cộng đồng, tất cả các thành viên cộng đồng được khuyến khích tham gia vào các tổ chức giáo dục và chất lượng cuộc sống nâng cao hoạt động phát trong cộng đồng của họ. Do đó, chiến lược chủ chốt để thực hiện trung tâm học tập cộng đồng là sự tham gia của cộng đồng tham gia và sở hữu.

Kể từ tháng 5 năm 1998, Phòng giáo dục không chính quy thuộc Bộ Giáo dục Thái Lan đã phối hợp với các cộng đồng ở khu vực nông thôn trong cả nước để thiết lập TT HTCĐ. Từ đó TT HTCĐ chính thức được coi là được thành lập ở Thái Lan. Trong những năm tiếp theo TT HTCĐ đã phát triển mạnh mẽ, đến năm 2005 có 8057 TT HTCĐ. Các trung tâm được chia thành 6 khu vực:

  • 1665 thuộc các tỉnh phía Bắc
  • 3325 thuộc các tỉnh vùng Đông Bắc
  • 1152 thuộc các tỉnh khu vực miền trung Thái Lan
  • 1127 thuộc các tỉnh phía Nam
  • 490 ở khu cực phía Tây
  • 298 thuộc khu vực Bangkok

TTHTCĐ được thành lập nhằm mục tiêu cung cấp cơ hội cho công dân Thái, đặc biệt là những người sống ở khu vực nông thôn được học tập thường xuyên, học tập suốt đời. Đó là bước ngoặt trong việc cung cấp giáo dục không chính quy dựa trên cách tiếp cận dựa vào cộng đồng. Sở giáo dục không chính quy ở cấp tỉnh đã thay đổi vai trò của mình từ nhà tổ chức để thành nhà hỗ trợ, tư vấn cho các hoạt động của TTHTCĐ.

Bộ Giáo dục Thái Lan đã thiết lập khoảng 8.000 Trung tâm Giáo dục Không chính quy làm đầu mối cung cấp tất cả các hình thức dịch vụ giáo dục không chính quy và phi chính quy trên toàn quốc. Ngoài ra, Bộ Giáo dục cũng đã khởi xướng một dự án xúc tiến đọc viết mới để phát triển 40.000 “Nhà sách thông minh” để hỗ trợ mọi người trên khắp đất nước trong việc theo đuổi học tập suốt đời (UNESCO Bangkok, 2013). Có các TTHTCĐ được thành lập ở các khu vực mục tiêu cụ thể, bao gồm các nhóm dân tộc thiểu số như người Mlabri, Mogan (Surin Islands) cũng như các Trường Pondok ở khu vực biên giới phía nam giáp với Malaysia (UNESCO Bangkok, 2013).

Tác giả: Nguyễn Minh Tuấn- Nguyễn Hoài Thu- vũ Thị Phương Thảo – Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam